Tổng hợp những bài thơ xa quê nhớ nhà hay nhất

Tổng hợp những bài thơ xa quê nhớ nhà hay nhất

Những bài thơ xa quê hương khi xa xứ thường mang đến cảm giác buồn man mác, khơi gợi những nỗi lòng sâu kín. Quê hương trong ký ức mỗi người là một bức tranh đầy màu sắc, có niềm vui, có nỗi buồn. Nhưng khi phải xa quê, những ký ức đó dường như chỉ còn lại sự nhung nhớ da diết.

Tập thơ buồn xa quê nhớ hay nhất

Những bài thơ xa quê nhớ nhà luôn chạm đến trái tim, gợi lên bao cảm xúc day dứt của người con xa xứ. Đọc những vần thơ ấy, ta thấy quê hương hiện ra qua từng câu chữ, nhưng dường như chỉ là ký ức xa vời, không thể chạm tới.

1/ Nỗi lòng xa xứ (Sưu tầm)

Nặng lòng thay những kiếp đời tha hương
Vì mưu sinh phải bôn ba xứ lạ
Giấu lệ sầu mà tim vẫn tan nát
Thân cô độc giữa trời xa lạ lẫm

Không oán hờn số phận nghiệt ngã
Chỉ ngậm ngùi cho cuộc sống long đong
Kiếp cơ hàn cứ lẩn quẩn kéo theo
Cuộc đời mãi chỉ có chữ nghèo vương

Thân nơi viễn xứ mấy ai thấu hiểu
Ngày tháng qua, mắt mòn mỏi trông chờ
Như con thuyền trôi theo dòng nước lớn
Nhớ quê hương mong một ngày trở lại

Dạo bước trên con đường dài bóng ngả
Nghe tiếng chim ríu rít dưới hoàng hôn
Gió vi vu xoa dịu lòng tâm hồn
Quên hết những ngày chân cứng, gót mòn

Ai xa quê mà chẳng cảm thấy đau
Lệ nhạt nhoà trong bóng tối vây quanh
Nhưng vì cuộc sống phải mãi gắng mình
Đành ngậm ngùi thân gởi nơi đất khách.

2/ Tình thơ viến khách

Nguyễn Hiếu

Lòng nhớ quê không nguôi cơn khắc khoải
Kể từ ngày ta rời bỏ người thân
Ngày đêm ta không ngừng cố gắng
Dù khó khăn, chưa một lần gục ngã

Vì cuộc sống, vợ con là tất cả
Trả nợ đời, gian khó chẳng nề chi
Bước chân đi, tuổi xuân đành bỏ lại
Nơi đất khách, lòng ghi nhớ từng lời

Ai hiểu được nỗi lòng của người lữ
Sống xứ người, vẫn giữ trọn chữ nhân
Kiếp tha hương, sáng tối chẳng ngại khó
Đắng cay qua, lòng vẫn mãi không sờn

Đời viễn khách, năm tháng luôn tất bật
Chẳng phai mờ bản chất của con người
Mệt mỏi lắm, nhưng vẫn nở nụ cười
Cứ thế mãi trên biển đời trôi nổi

Nhiều lúc muốn cho mình được vươn lên
Cố gắng nhưng vẫn tự hỏi cách nào
Biển đời này, muốn trèo cao chẳng dễ
Phải vững chân vượt qua bao gian khó

Đành an phận, số mệnh ai cũng khác
Hiểu thân mình, chỉ đến thế mà thôi
Sống vui vẻ và không ham danh lợi
Đời lữ thứ, rồi cũng đến hồi dừng.

4/ Người viễn khách

Nguyễn Hiếu

Người viễn khách ngày đêm đầy vất vả
Sống tha phương đất lạ chẳng người thân
Đôi khi khuôn mặt thiếu vắng nụ cười
Vì bận rộn lo cho cuộc sống thường

Màn đêm lạnh giăng trên nơi đất khách
Bình minh buồn xoá sạch chút niềm vui
Người xa quê chẳng dám ngủ lười
Mải miết lo tìm ngọt bùi cho con

Có những lúc mệt nhoài muốn nghỉ
Nhiều lần lòng cũng muốn buông xuôi
Nhưng phận đời đã trót lỡ lần này
Đành bước tiếp giữa sóng gió cuộc đời

Chân vẫn bước qua bao nhiêu gian khó
Tay vững chèo, sóng gió chẳng ngại chi
Vượt qua giông bão, không hề nao núng
Đời người viễn khách, cứ thế mà đi

Còn hơi thở, cứ tiến lên phía trước
Lo gia đình, chẳng hề than vãn gì
Chỉ mong con trẻ được bình an, yên vui
Thân dù mệt mỏi, vẫn kiên cường bước tiếp

Khổ nhọc nhiều nhưng chẳng ngại gian truân
Làm cha là thế, có gì phải sầu.

5/ Quê hương còn mãi trong tim (Sưu tầm)

Trong trái tim những người con xa xứ
Gánh nặng mang theo chữ nghĩa quê hương
Dù cách trở dù xa vời dặm đường
Tình thương quê hương chưa bao giờ phai nhạt

Ký ức tràn về những đêm trăng bạc
Hương ân tình lan tỏa khắp không gian
Mùi đất nồng, mùi lúa mới ngát hương
Sương lay động bên bờ ai tát nước

Vị phù sa ngấm vào hồn mãi mãi
Con cua đồng lội ngược dòng tìm sông
Cánh cò chao giữa cánh đồng mênh mông
Con đò nhỏ trên sông câu hò khoan nhặt

Bóng quê hương ghi sâu vào ký ức
Lời mẹ ru êm ái giữa trưa hè
Con trâu nằm nhai cỏ cạnh bờ tre
Cha cất tiếng hò bên ruộng lúa thơm ngát

Tình quê hương mãi đong đầy muôn thuở
Dù ai đi, lòng vẫn giữ nghĩa tình
Mãi chờ đợi từng bước chân lữ thứ
Về ấm áp nghĩa tình sau bao bão giông

Về đi anh, một lần cho trọn nghĩa
Để quê hương thôi sầu não chờ mong.

6/ Mùa đông xa xứ (Sưu tầm)

Nơi quê nhà, có lạnh lắm không em
Nghe báo rằng gió đông lại về
Nếu có thể, anh xin gửi chút nắng
Về với quê hương, xoa dịu lạnh lùng

Nơi quê nhà, vẫn còn bao nỗi nhớ
Anh giữ mãi những đêm đông lạnh giá
Nơi ấy có bóng hình em mong manh
Đợi chờ từng ánh nắng ấm mùa đông

Nơi xa xôi, anh chỉ có tấm lòng
Gửi về em để vơi bớt nỗi nhớ
Nơi ấy có những điều anh nhung nhớ
Quê hương mình, mãi mãi trong tim anh.

7/ Lại một mùa thu viễn xứ (Sưu tầm)

Thu lại đến trên miền đất lạ
Lá vàng rơi mang theo nỗi niềm riêng
Chốn quê xưa cảnh vật không đậm màu
Sao nhớ quá đến lòng đau như cắt

Chiều thu vắng áng mây vàng trôi lặng
Nỗi buồn như len vào từng nhịp thở
Lối xưa ơi, sao cứ mãi gọi mời
Làm đau nhói như dao đâm vào tim

Rồi những lúc khóm mây đen dày đặc
Cơn mưa chiều như xé nát lòng ai
Khiến con tim cứ rỉ máu từng giọt
Vết thương lòng chưa phai dấu thời gian

Chiều thu ấy vẫn in sâu trong tim
Nhớ thêm nhiều, vết đau càng thêm thẳm
Cố quên đi những u sầu năm tháng
Mà tháng năm cứ kéo dài nỗi đau

Tìm giây phút lặng yên cho tâm nhẹ
Giữ gìn sức khỏe để sống vui lâu
Quên đi hết những nỗi sầu bi thảm
Ngồi đây ngắm mây chiều dần trôi xa

Chạnh lòng thêm và chạm đến hồn thơ
Nhớ chuyện xưa theo ta mãi từng giờ
Mùa thu ơi, sao cứ ngẩn ngơ mãi
Lòng lại thêm nhớ thương quá đỗi buồn.

8/ Nỗi lòng người viễn khách (Sưu tầm)

Năm tháng dài sống nơi miền đất lạ
Mỗi ngày qua là mỗi lần trăn trở
Có những khi thần trí cũng mệt mỏi
Lại nhớ về chuyện cũ thuở xa xưa

Trong thực tại, ai thấu hiểu được hết
Nơi xứ người cũng đầy ước mơ hoang
Vẫn mơ màng giữa cuộc sống bộn bề
Cũng khao khát được ngắm mây trời xanh

Luôn cố gắng cho con thơ được sáng
Đừng như mình cứ cày đêm mãi miết
Để vợ con ngóng trông ở bên hiên
Khi trời đông, tuyết rơi dày đặc lối

Ai nghĩ rằng tánh tôi hay nói giỡn
Nhưng thật tình chẳng đùa cợt chút nào
Nhiều khi vui nhưng cũng lắm lần sầu
Cuộc sống luôn có thật, hư lẫn lộn

Người xa xứ ai chẳng mơ vật chất
Nhưng phải lao động chăm chỉ hàng ngày
Muốn tương lai đẹp tựa ánh trăng rằm
Chịu khó nhọc với trăm ngàn vất vả

Giờ mới hiểu sống ở miền đất lạ
Không gì bằng sống đúng với lòng mình
Để ngày sau, khi ngoảnh lại nhìn lại
Chẳng hối tiếc những con đường đã đi

Thân viễn khách nào có chi sợ sệt
Lo gia đình, con cái thành nhân.

Những bài thơ xa quê nhớ mẹ cha da diết

Bài thơ đi làm xa quê, nhớ về cha mẹ già nơi ngôi nhà vắng lặng, mang đến nỗi đau thắt lòng. Những vần thơ ấy, khi đọc lên, còn xót xa hơn cả những bài thơ nói về tình yêu đổ vỡ.

1/ Tình mẹ tình quê (Sưu tầm)

Trong trái tim những người xa quê,
Quê hương trăn trở mỗi đêm mơ.
Hàng dừa xanh rợp bóng trời thơ,
Làn khói bếp lơ lửng trên mái lá.

Quê hương ơi, bao ngày xa xứ,
Nhớ gốc rạ và bờ tre xanh.
Tiếng võng kẽo kẹt những trưa hè,
Vòm lá hát ve ru rộn ràng.

Trên đồng rộng, cò bay lả lướt,
Con trâu già gặm cỏ ven đê.
Tiếng sáo diều và nhạc quê,
Lắng đọng lòng ta với niềm mong nhớ.

Đêm trăng sáng, làng gặt lúa nhịp nhàng,
Điệu hò khoan chan chứa mênh mông.
Giọt sương đêm nhuộm má ửng hồng,
Cô thôn nữ lòng xao xuyến lạ.

Quê hương ơi, dù đời muôn nẻo,
Đêm tha phương, lệ sầu vương vấn.
Lòng mẹ hiền vẫn rộng mở,
Yêu thương chờ đợi, đong đầy.

2/ Tha hương nhớ mẹ (Sưu tầm)

Hoàng hôn phai nhạt ánh sầu,
Lữ thứ chùn chân dưới màu gió sương.
Quạnh hiu trải bước đêm dài,
Lòng bâng khuâng nhớ quê hương xa.

Mịt mù khuất nẻo trời xa,
Vần thơ đọng lại hình bóng người yêu.
Nỗi niềm nhung nhớ vơi đầy,
Bao năm cách biệt, ước mơ rã rời.

Nhìn sóng xô bờ, mong tìm về,
Quyện theo nước lặng lờ vụt trôi.
Theo bóng mẹ trong mộng đêm,
Mỏi mòn đợi chờ tháng ngày trôi.

Giật mình rơi những dòng lệ,
Thoảng qua cơn mộng riêng mình.
Tha hương khắc khoải gia đình,
Từng giây tha thiết nhớ mẹ ơi!

3/ Thương cha ở quê nhà (Sưu tầm)

Thương cha, cuộc đời vất vả,
Nhớ khi người tất tả ngược xuôi.
Chỉ vì cơm áo mà thôi,
Đêm đông lạnh giá, nhớ cha bồi hồi.

Mấy mùa thu qua đông lại,
Cha già khắc khoải suốt đêm.
Có hay sương trắng mái đầu,
Lòng buồn nhớ thương, biết bao ngày.

Mẹ đã về phương cực lạc,
Để cha ngơ ngác đợi trông.
Ngại gì lạnh giá trời đông,
Tuyết phủ trắng đường, cha đợi con.

Con không thể về thăm được,
Nhớ cha, mong ước dâng trào.
Một năm ít lần ghé thăm,
Gần bên ân cần hỏi thăm cha.

Trăng rằm vẫn sáng như xưa,
Đêm tàn hé rạng bình minh.
Dẫu cha đơn lẻ một mình,
Cháu con mãi mãi gửi tình yêu thương.

4/ Nhớ mẹ (Sưu tầm)

Xa xôi chân trời góc bể,
Mưa rơi nhạt nhòa, nhớ mẹ yêu.
Mẹ tôi vất vả sớm chiều,
Thương con tần tảo không than van.

Trăm công ngàn việc ở nhà,
Gương mặt hoa đã thành nếp nhăn.
Vất vả và khó khăn đè nặng,
Cha mất, mẹ lăn lộn với đời.

Con thương mẹ lắm, mẹ ơi,
Vất vả nuôi dạy, con nên người.
Ơn mẹ rộng lớn như trời,
Con cầu mẹ mãi bình an.

Bách niên vững bầu trời yên,
Mẹ ơi, con hứa mãi ngoan hiền.
Gần hay xa, mẹ dạy khắc ghi,
Cầu trời phù hộ, mẹ mãi khỏe.

5/ Người con xa xứ (Sưu tầm)

Bao năm xa quê,
Là bao giọt đắng tràn đầy.
Nhiều lúc lệ rơi,
Nhớ cha mẹ, những tháng ngày thơ ấu.

Cuộc đời không như mơ,
Nên còn nỗi đau ngẩn ngơ.
Tuy xa, tình vẫn đong đầy,
Thương cha, nhớ mẹ trong tâm.

Con lặng lẽ âm thầm,
Nhớ quê cũ lòng quặn đau.
Mong xuân đến muôn màu,
Con trở về, cúi đầu, mẹ cha.

Nói rằng những năm qua,
Con khao khát nhớ nhà lắm.
Lệ mừng lại tuôn rơi,
Từ nay con trọn đời không xa.

Để tròn chữ hiếu trong lòng,
Đáp đền công ơn cha mẹ.
Con ghi khắc ân tình,
Công cha nghĩa mẹ bao la mênh mông.

Tập thơ xa quê ngày Tết tình cảm, ý nghĩa

Ngày Tết là ngày mọi người đoàn viên cùng nhau trở về quây quần bên gia đình. Tuy nhiên vẫn có những người vì làm ăn, học tập mà không thể về nhà vào ngày Tết. Từ đó đã có nhiều bài thơ xa quê ngày Tết được sáng tác để nói lên nỗi niềm này.

1/ Xuân Xa Quê (Sưu tầm)

Mùa xuân này, con lại phải rời xa quê
Xa cha mẹ, bè bạn vẫn đong đầy nhớ thương
Nơi đất khách, lòng thắt lại bao vấn vương
Nhớ quê nhà, khóe mắt cay, lệ tuôn trào.

Con nhớ quê, nhớ cả tiếng mẹ ngọt ngào
Ngóng trông về miền xa nơi trời xanh
Thèm bát cơm nồng ấm trong tình thân
Tiếng cười đùa, vang vọng mãi trong tim.

Xuân về, lòng xao xuyến trong nắng ấm
Hoa mai, đào cùng đua nở rực rỡ
Nhưng lòng con vẫn quặn đau nhớ nhà
Ước mong được về bên mẹ cha, đón tết quê hương.

Cha mẹ nơi xa vẫn lo lắng bao điều
Con khôn lớn qua bao tháng ngày
Tết đã đến, mọi nhà đều vui vầy
Còn riêng con lẻ loi giữa dòng đời xa xứ.

Xuân nơi này, gió lạnh buốt tâm hồn
Đời trôi qua trong nhịp sóng thăng trầm
Càng gần tết, lòng con càng xót xa
Nỗi nhớ quê luôn đong đầy trong tim.

2/ Ngày Xuân Vắng Nhà (Sưu tầm)

Xuân lại đến, con vẫn xa quê nhà
Lòng luôn nhớ những tháng ngày đầm ấm
Anh em, xóm làng vẫn đợi mong
Nỗi buồn xa xứ cứ mãi chất đầy.

Bếp lửa nào đang ấm giữa mùa xuân?
Bánh chưng xanh vẫn đợi người về đoàn tụ
Thân nơi xa, nguyện cầu ngày tái ngộ
Thắp nén hương trầm tưởng nhớ tổ tiên.

Mẹ già nơi xa vẫn đợi chờ con
Mái nhà trống vắng, lạnh giá từng đêm
Từ xa, con nghe tiếng lòng Mẹ
Mong con về, dịu bớt nỗi nhớ thương.

Con nơi đây, đêm ngày vẫn nguyện cầu
Mong sao Mẹ khỏe, sống lâu bên con
Xuân về, lòng con thêm nhớ nhà
Mẹ ơi, con hứa sẽ sớm về đoàn tụ.

3/ Xuân quê hương (Sưu tầm)

Bao mùa xuân qua, con còn cách xa
Lòng hướng về quê nhà, nỗi nhớ đầy vơi
Anh chị em, bà con mong đợi
Nhớ quê nhà, nặng trĩu trong tim.

Bếp lửa ấm, nhà ai vẫn đỏ hồng?
Bánh chưng xanh, đợi ngày tết bên cha mẹ
Thề cùng nhau, ngày đoàn tụ sẽ về
Hương thơm trầm ấm, gợi nhớ ngày xưa.

Mẹ già nơi xa vẫn mong con về
Mái nhà trống vắng, lạnh buốt tim Mẹ
Từ xa, con nghe lòng Mẹ nhắc nhở
Nhớ thương con, lòng thêm đau đáu.

Con nơi xa, nguyện cầu cho Mẹ
Mong sao Mẹ sống lâu, vui vẻ
Xuân về, lòng con thêm nhớ nhà
Mẹ ơi, con hứa sẽ sớm về bên Mẹ.

4/ Hương Xuân Về (Sưu tầm)

Gửi chút lòng, về nơi xa quê hương
Trong tâm hồn, mùa xuân vẫn đầy ấm áp
Nơi xứ lạ, tết về mang niềm nhớ thương
Mà chưa thể về chung vui với gia đình.

Xuân đã đến, cánh mai vàng nở rộ
Niềm vui lan tỏa khắp mọi nẻo đường
Chúc quê nhà một năm mới an khang
Hòa mình vào không khí tươi vui, rộn ràng.

Thân xa xứ, sống giữa miền đất khách
Ngước nhìn về, kí ức xưa vẫn còn
Xuân về mang theo hương thơm ngát
Lòng thầm mơ, ngày trở lại quê hương.

Nơi đất khách, thời gian trôi êm đềm
Ước mơ về quê vẫn luôn hiện hữu
Chỉ trong mơ, thấy bóng dáng quê mình
Thấp thoáng nghe tiếng rì rầm của đàn ca.

Bước chân đi, nhưng chưa thể về nhà
Giữa lòng đất khách, lòng ngập tràn nhớ nhung
Mùa xuân đến, lòng vẫn còn cô đơn
Nước mắt rơi trên đôi gò má hồng.

5/ Bếp Tết xa nhà (Sưu tầm)

Tết này, ngồi trong phòng đơn côi
Không có bánh chưng, mứt tết quê nhà
Một mình mình, lặng lẽ nơi đất lạ
Không câu chúc, tết đến, lòng thêm xót xa.

Tết này, thắp hương trong cô đơn
Không bạn, không bè, tâm hồn lẻ loi
Rót rượu, lòng thêm buồn, lặng lẽ
Nâng ly chúc mừng, nhưng niềm vui chẳng đến.

Tết này, trống lân chẳng còn vang
Không múa, không nhảy, xuân về thêm buồn
Pháo nổ, giao thừa lặng im
Lòng buồn như chùa vắng, không ánh sáng.

Tết này, chùa vẫn lặng yên
Xuân đến, lộc non chờ người ghé
Tết này, đối đỏ không rực rỡ
Không ai đến, lời chúc mừng thêm vắng.

Xuân về, tết đến, mình làm chi?
Tim nghẹn lời, hồn thêm nặng nỗi sầu
Tuyết trắng, xa xôi nơi đất lạ
Lạnh lẽo, nhớ thương dạt dào quê hương.

6/ Tết người xa xứ (Sưu tầm)

Tết lại đến, mang nỗi buồn xa xứ
Xuân trở về, gợi lại bao ký ức
Nhớ thuở xưa, lòng thêm xót xa
Bao năm tết qua, vẫn xa quê nhà.

Nơi xứ người, đời luôn vất vả
Tết về, lòng lại thêm vấn vương
Nhớ quê hương, lòng thêm nhung nhớ
Nơi mình sinh ra, nơi ươm bao ước mơ.

Duyên nợ vợ chồng, giầu nghèo ai biết
Mong tết về, được thăm mẹ cha
Người xa quê, lòng thêm mơ ước
Người lấy chồng, đánh cược với bão tố.

Ai chẳng mong tết về quê nhà
Được trẻ lại, với thời thơ ấu
Quê hương ơi, nơi bao yêu dấu
Nơi sinh ra, nơi gắn bó suốt đời.

Xuân đang về, không khí tết ngập tràn
Đêm xuống, tiếng pháo đã vang
Người xa xứ, lo toan cơm áo
Tết xứ người, gửi gắm nỗi niềm riêng.

7/ Xa quê (Sưu tầm)

Tết đến rồi!
Con lại về với mái nhà thân thương
Trời vẫn lạnh nhưng xuân thì đang đến
Vợ con nơi xa đang trông ngóng
Mong con về, kịp đón xuân sang.

Về đi thôi, dẫu công việc còn dang dở
Nhưng có lẽ, chẳng cần gì vội vã
Chiều ba mươi, “Quê” chắc đã hết phiên chợ
Thôi cứ về đi, quà không cần phải mua.

Quà cho vợ, là trái tim nồng nàn
Cùng con cháu, hiện diện lúc giao thừa
Nhanh chân lên, kịp phút thiêng liêng
Để vợ con vui, cuộc đời thêm ý nghĩa.

Bao năm xa quê, lòng thêm thấm thía
Ta trở về, đúng nghĩa tết đoàn viên
Ai đi xa, xin nhớ mãi không quên
Xuân đã đến, về với tổ ấm.

Với vợ con, làng xóm quê hương
Với bạn bè, và tình thân hữu
Về đi thôi, còn nhiều điều mong đợi
Tổ ấm sum vầy, ý nghĩa tết đoàn viên.

Top bài thơ hay về tết xa quê buồn não lòng

Xa quê ngày Tết luôn khiến nhiều người trăn trở và khi đọc  những câu thơ cuối năm xa quê mọi người ít nhiều cũng cảm thấy với đi nỗi buồn phần nào.

1/ Quê xa nhớ mẹ (Sưu tầm)

Bao năm xa rời quê nhà,
Nhớ quê, thương mẹ, nhớ bà con gần.
Ngày lễ Tết vắng bóng,
Thương mẹ, xót xa trong lòng không nguôi.

Tháng ngày luôn mong mỏi,
Trở về bên mẹ trong những đêm dài.
Con không hững hờ,
Chưa có dịp về bên mẹ, lòng mẹ mong.

Một ngày, mẹ không còn chờ,
Con trở về, lòng vui khôn xiết.
Ngày lễ, Tết về,
Nhà thêm vui, tuổi già thêm ấm cúng.

Mẹ ơi, không còn trong nỗi cô đơn,
Nỗi buồn dịch bệnh đã chia rẽ nhà.
Nhưng con không ngại đường xa,
Thông tuyến luôn mở, không khi nào ngừng.

Ngày trở lại, mẹ mừng vui,
Xa quê, nhớ mẹ, đứt từng khúc ruột.

2/ Tha hương (Sưu tầm)

Ngày xưa mồng bảy tháng hạ,
Giờ mồng ba đã chợ chiều tàn xuân.
Hành trang chuẩn bị trở về,
Công việc và cuộc sống bình thường lại.

Nắng mưa vất vả suốt dặm trường,
Kiếp sống tha hương đầy nhọc nhằn.
Thôn quê thiếu việc làm,
Cuộc sống đẩy ta phải rời quê hương.

Người thì làm việc, kiếm lương,
Kẻ buôn bán ở chợ trời.
Xa quê, vật lộn với đời,
Kiếm tiền chẳng dễ dàng, đè nặng.

Tiền nhà, điện nước, cơm ăn,
Dự phòng bệnh tật và xã giao bạn bè.
Uống ăn tằn tiện, tiết kiệm,
Mong gửi chút về cho người thân.

Xa nhà suốt tháng quanh năm,
Kỳ lễ, Tết về thăm ít ngày.
Vui vẻ mấy ngày nghỉ ngơi,
Rồi lại tiếp tục vòng đời xa quê.

3/ Tết xa quê (Sưu tầm)

Xuân về, quê hương đẹp lắm,
Mai vàng rực rỡ như lụa kiêu sa.
Nhưng lòng vấn vương khi Tết xa,
Nhung nhớ không tả nổi, xót xa.

Cảnh nhà buồn vì khó khăn,
Chắc mẹ lắm nỗi nhọc nhằn.
Nhiều năm con lạc bước phương trời,
Chưa một dịp về nơi cha đất tổ.

Xứ lạ, con vẫn gian khổ,
Tiết xuân về nhìn mai ngoài sân.
Tiếng chim kêu như trẻ thơ trong,
Réo gọi bước chân về hối hả.

Rạo rực Tết mà lòng buồn bã,
Chợ đêm rôm rả suốt canh dài.
Lòng nghe tiếng mẹ hiền bên tai,
Dạ đau xé như gai cào, muối xát.

Ước nguyện năm sau thành đạt,
Quay về trong khát vọng yêu thương.
Màu xuân phơi phới bên đường,
Thầm nhủ nhìn về phương trời xa.

4/ Tết đến rồi… Về với mẹ thôi (Sưu tầm)

Ta trở về bên mẹ thôi,
Trời lạnh, xuân đang đến gần.
Mẹ đang ngồi đợi ở bến,
Chờ con về đón xuân sang.

Bỏ lại công việc ngổn ngang,
Họ hàng ngóng đợi, không thể bỏ lỡ.
Đã hẹn bao xuân rồi không đến,
Biết bao giờ mới đoàn viên?

Chiều 30, chợ phiên đã hết,
Về quê không cần quà cáp nữa.
Quà cho mẹ là trái tim nồng ấm,
Là con cháu bên mẹ lúc giao thừa.

Nhanh về để đón Tết quê,
Cho mẹ vui và cuộc sống thêm ý nghĩa.
Bao năm xa quê đã thấm thía,
Trở về đúng nghĩa Tết đoàn viên.

Ai xa nhà đừng quên,
Xuân đến gần, hãy về bên mẹ.
Về bên mẹ, trái tim trở nên nhỏ bé,
Dù ngoài kia mạnh mẽ thế nào.

Về với mẹ, muốn nói bao điều,
Dù ngắn ngủi, nhưng được gần mẹ.
Con hứa năm sau sẽ về tiếp,
Nhưng biết mẹ còn nơi đâu…

Thơ xa quê cuối năm chưa biết ngày về

Xa quê đã buồn, đã nhớ những có những người xa quên những không biết được ngày trở về thì càng đau đớn hơn.

1/ Tết xưa tết nay (Sưu tầm)

Tết xưa xa thẳm khó phai
Nhớ thời gạo phiếu, thịt tem một thời
Lợn nuôi để nhập mà thôi
Ba lạng công thóc – cơm vơi chẳng đầy

Ngày xưa vất vả tháng ngày
No đủ ba ngày tết, quây quần cháu con
Rủ nhau thịt lợn thật non
Lấy tro bịt miệng, tiếng kêu chẳng vang

Rượu nếp lén nấu, liều gan
Xã mà bắt được, phiền toan đủ điều
Lá dong, gạo, đỗ, thịt nhiều
Quần áo mặc tết, bố lo đủ rồi

Còn chút bánh pháo mà thôi
Cây nêu đã dựng, nồi bánh chưng đợi
Tranh treo khẩu hiệu đón mừng
Giao thừa hái lộc, đường quê tưng bừng

Tết về, người lớn lo toan
Trẻ con nô đùa, rộn ràng khắp nơi
Xóm làng không tính thiệt hơn
Du xuân chúc tụng, mong mùa bội thu

Nghèo tiền nhưng tình thắm sâu
Xóm làng đùm bọc, sống vui lòng nhau
Tết nay, cuộc sống đổi thay
Vật chất dư thừa, giàu sang khắp nơi

Nhưng lòng bon chen đầy vơi
Lừa lọc, toan tính, chẳng vừa lòng tham
Đạo đức xuống dốc rõ ràng
Lại khiến tôi mơ tết xưa dịu dàng…

2/ Đêm giao thừa (Sưu tầm)

Lại thêm một năm qua vắng anh
Giao thừa đi mất, chẳng hay biết gì
Mừng xuân hớn hở người nơi ấy
Đón tết buồn hiu, một mình lẻ loi

Rót rượu mời ta vị đắng cay
Nâng ly chỉ thấy bóng mình lay
Xuôi theo dòng nước, thuyền trôi mãi
Bến cũ đợi chờ đã mệt nhoài.

3/ Xuân này anh không về (Sưu tầm)

Chiều cuối năm, mai đào khoe sắc tươi
Phố phường nhộn nhịp, áo vui xuân hồng
Nhưng thiếu anh, lòng em thêm trống vắng
Ngẩn ngơ, lặng lẽ, mong đợi ngàn lần.

Anh vì việc nước, còn xa xôi
Đời lính gian truân, xa nhà liên miên
Phép năm dành cho mái ấm gia đình
Chia sẻ tết với đồng đội thân thương.

Là vợ lính, em chẳng ngại khó khăn
Việc nhà, em lo chẳng chút thở than
Cha mẹ đôi bên không hề phiền muộn
Các con nhỏ, em chăm lo từng ngày.

Chiều cuối năm, một mình em lặng lẽ
Nhớ anh nhiều, mong mỏi vòng tay
Ước gì cùng nhau đón xuân này
Chắc vui lắm, lòng em ngời hạnh phúc.

Nhưng anh ơi, ta chia đều cảm xúc
Đồng đội anh cũng cần mùa xuân
Họ cũng mong nghe tiếng cười con trẻ
Ta sẽ chờ xuân sau, anh nhé.

Tình chúng mình giữa cuộc đời bao la
Dù nhỏ bé nhưng vẫn ngọt ngào như xuân.

Thơ xa quê chế hóm hỉnh, chua xót

Để làm với bớt đi nỗi nhớ quê nhà nhiều bài thơ xa quê chế giúp mang đến một chút tiếng cười đồng thời giảm bớt cảm giác đau buồn.

1/ Anh đi (Sưu tầm)

Xa quê, anh thấy nhớ nhà,
Nhớ em hàng xóm, lỡ gà mất đi.
Nhớ cây chanh trong vườn xưa,
Nhớ em hàng xóm, gà cũng bởi vì anh.

Nhớ người cha cùng vợ hắn,
Nhớ những ngày xưa, giờ đã mất chồng.
Nhớ đôi tông đã vỡ đầu,
Nhớ hàng xóm, những chuyện cũ một thời.

Nhớ chiếc cầu nhà xưa cũ,
Nhớ cuộn giấy trắng, đã nhuộm vàng đen.
Nhớ cây kem mát lạnh,
Nhớ ăn trước cổng, thèm thuồng mãi không nguôi.

Nhớ bờ rào và những trò xưa,
Nhớ kẻ trộm táo, vì rách quần mà ra.
Nhớ bạn thân thời học sinh,
Nhớ chép bài, những lần bạn giúp đỡ.

Nhớ bác bảo vệ già cỗi,
Nhớ lần hái phượng, bác đã phạt đòn.
Nhớ bạn gái hay cằn nhằn,
Nhớ lúc dọa bạn, dí sâu vào đùi.

Nhớ cô chủ nhiệm lớp tôi,
Nhớ sổ sinh tử, thường xuyên phải ghi.
Nhớ tình mực tím đầu tiên,
Nhớ bạn cũ vì tiền đã bỏ rơi.

Nhớ ngày thất tiết của mình,
Nhớ cô bạn ấy đã bỏ bồ vì tôi.
Dòng đời cứ thế xô đẩy,
Ngày xưa trong sáng, giờ vẫn nai tơ.

2/ Anh nhớ quê nhà (Sưu tầm)

Anh đi xa, nhớ quê nhà,
Nhớ em và mảnh đất giá triệu đồng.
Khi tát nước đầu đình hôm qua,
Bỏ quên di động, giờ đã mất ngay.

Ba đồng một mớ trầu cay,
Không bằng nghĩa tình một cây vàng mười.
Yêu nhau, cởi áo cho nhau,
Ngày sau, em đã có bầu, anh ơi!

Không cần nhà cửa, bạc tiền,
Chỉ cần anh có quyền chức to.
Nghèo nhân, nghèo nghĩa chẳng lo,
Nghèo tiền bạc mới là nghèo thật sự.

Chồng người áo gấm, xông hương,
Chồng em áo rách, em thương chồng người.
Nhớ quê, như nhớ láng giềng,
Chỉ mong có nhau trong đêm tối.

Nhớ sông Hương, cảnh đẹp xưa,
Nhớ cô gái tắm sông trong dáng hình.
Chiều chiều, ngóng cô gái tắm,
Dòng sông phong cảnh, huyền bí mơ màng.

Trăng sáng vàng mơ trên cao,
Thả cục “kut” lênh đênh theo dòng sông.
“Kut” vàng trôi nhẹ trên nước,
Ngày xưa lãng mạn giờ trào dâng cảm xúc.

Để em lẻ bóng giữa dòng sông,
Khi đi, trúc mọc, măng tươi thêm.
Khi về, em nhọc nhằn lắm,
Đứng ngoài bờ rào, nhà thành ao.

3/ Ngày về con hẹn 3 năm (Sưu tầm)

Xa Tổ quốc, con làm việc xa,
Gửi đôi lời về mẹ cha kính yêu.
Mong mẹ cha vui khỏe tuổi già,
Hạnh phúc bên con cháu, sống vui vẻ.

Con biết mẹ cha vất vả ngày đêm,
Nuôi con khôn lớn đến hôm nay.
Con vẫn chưa đủ sức bay xa,
Lưu lại bóng mẹ cha che chở.

Con ra đi, nặng niềm thương nhớ,
Nhớ quê hương da diết, lòng đau.
Nhớ bãi dâu xanh, lúa đồng vàng,
Nhớ con sông quê, ngày tháng êm đềm.

Nhớ dáng mẹ gầy vất vả,
Nhớ cha ngồi trầm ngâm, tóc bạc phơ.
Mẹ cha tảo tần chăm sóc con,
Giờ lại lo lắng cho cháu giùm con.

Xưa cha mẹ vất vả nuôi con,
Giờ chăm cháu, con cảm tạ không nguôi.
Nghĩa mẹ như nước non,
Ơn cha như núi, không gì sánh bằng.

Ngày về con hẹn ba năm,
Thời gian trôi qua nhanh chóng lắm.
Về bên mẹ cha, đoàn tụ vui,
Tiếng trẻ reo cười, ngày đoàn viên.

Xa nhà, con sống bình yên,
Chăm lo công việc, sức khỏe tốt.
Dù xa nhưng luôn gần gũi,
Mỗi tháng gọi điện, con thấy vui.

Nhớ cha mẹ không nguôi,
Hôm nay viết vài lời về thăm.
Ngày về con hẹn ba năm,
Mong mẹ cha vui khỏe, lòng con vui.

Lời kết

Tập thơ xa quê hương  là những dòng tâm sự chân thành của những người con xa xứ, gửi gắm nỗi lòng về nơi mình sinh ra.  Mỗi người đi xa đều khao khát được trở về, với mong ước sớm đoàn tụ cùng gia đình. Những vần thơ này chính là tiếng lòng chung của tất cả những ai đang hướng về quê hương, hy vọng một ngày không xa sẽ được trở lại bên người thân yêu.

 

vanthovietnam

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

[trafficuser_check_code]