Những bài thơ về nỗi buồn giấu kín không thể nói với ai

Những bài thơ về nỗi buồn giấu kín không thể nói với ai

Những câu thơ về nỗi buồn giấu kín không chỉ là sự phản ánh chân thực nhất về tâm trạng mà còn là nơi để ta gửi gắm, giải tỏa nỗi lòng.Trong cuộc sống, không ai tránh khỏi những lúc lòng trĩu nặng nỗi buồn, những cảm xúc mà đôi khi ta khó có thể chia sẻ cùng ai. Thay vì giãi bày với người khác, nhiều người chọn cách tìm đến thơ ca như một người bạn đồng hành thầm lặng

Danh sách những câu thơ nỗi buồn giấu kín ý nghĩa

Những câu thơ về nỗi buồn vốn giấu kín trong lòng thường là nơi trú ẩn của những cảm xúc khó diễn tả bằng lời. Chúng mở ra cho ta một khoảng không gian riêng, nơi mà nỗi lòng có thể thổ lộ, giãi bày mà không sợ bị phán xét.

1. Ai Cũng Có Một Nỗi Buồn Sâu Kín

Tác giả: Lan Anh

Ai chẳng giữ trong tim niềm đau kín

Chẳng muốn nói ra, cũng chẳng thể chia

Ai không mong một đời bình yên lặng

Để sống vui cho đến ngày tóc bạc.

Những nỗi buồn khó nói thành lời, chất chứa sâu trong lòng.
Ai chẳng từng khóc âm thầm lặng lẽ

Ước mình bé nhỏ, tránh được bao đau

Ai chẳng muốn đời mình thôi cô lẻ

Giữa cuộc đời muôn sắc, thấy quạnh hiu.

Ai chẳng từng ôm bóng hình trong mộng

Thầm gọi tên, lặng nguyện cầu mỗi đêm…

Ai chưa từng trải qua điều dang dở

Mà trái tim chẳng nguôi nhớ về sau.

Ai chẳng yêu, dâng hết cả tâm hồn

Nhưng rời xa để đời đầy trăn trở

Nhớ thương nhiều, nhưng buộc phải giấu kín.

Ai cũng có giấc mơ riêng ấp ủ

Về cuộc đời, về yêu thương ngọt ngào

Nhưng hiện thực phũ phàng làm tan vỡ

Để ta chìm trong khổ đau, muộn phiền.

2. Tôi lùi lại

Tác giả: Trúc Thanh

Tôi lùi bước để ngắm mình thêm chút

Sau bão giông, sau những lần cười khóc

Nỗi buồn giấu kín tuổi đời ba mươi

Giấu kỷ niệm về một người… xa xôi.

Tôi lùi bước tìm lại mình trong bóng tối

Nhưng chẳng thấy, chỉ còn giọt lệ rơi

Thời gian trôi mang theo bao nỗi nhớ

Tim giá lạnh, chất đầy kỷ niệm xưa.

Tôi lùi bước sau đêm dài suy tư

Tự hỏi lòng khi nào mình nợ nhau?

Tình yêu ấy, kết thúc có ngọt ngào

Tim đã trao nhưng nhận lại là đau.

Tôi lùi bước, lòng bỗng dưng hụt hẫng

Tình chẳng còn, danh phận cũng mong manh

Đi qua nhau như dòng nước qua cầu

Người đã đi, chẳng hẹn ngày gặp lại.

Tôi lùi bước, viết hai từ duyên số

Gắn tên mình trước dòng chữ cô đơn

Tự nhủ rằng tất cả đã qua rồi

Tôi lùi bước, ngắm mình và nuốt lệ.

3. Có Những Nỗi Buồn Ẩn Giấu Chỉ Riêng Ta…

Tác giả: Phú Sĩ

Có những nỗi niềm chỉ biết giấu đi,
Những suy tư khó bày tỏ được,
Nỗi đau chưa hề xoa dịu,
Yếu mềm đôi khi không hiểu vì đâu.

Có những ngày tháng bước chân chông chênh,
Muốn tựa vai ai nhưng quá xa xôi,
Một lời sẻ chia thành lặng im nơi cuối,
Kỷ niệm về lại mãi mãi giấu niềm riêng.

Liệu có phải vô thường là bến đợi duyên,
Con đường trải qua ưu phiền trong hạnh phúc,
Nụ cười che giấu bao điều thương tổn,
Vững vàng đứng lên đối diện cuộc đời.

Nếu có một chiều mệt mỏi rơi vào,
Hãy tin rằng niềm tin đang đợi,
Hãy chèo thuyền vượt qua cơn sóng mới,
Bão tố qua đi bầu trời sẽ sáng ngời.

Cảm ơn đời tô vẽ những sắc màu,
Hạnh phúc bình yên vẫn ngọt ngào phía trước…

4. Nỗi buồn giấu kín

Sưu tầm

Tình yêu ơi, xin đừng bước gần,
Chỉ nhìn nhau qua đôi mắt mỉm cười,
Giữ mãi chút gì e ngại,
Gần nhau rồi lại thôi định nói.

Đừng nói những gì đã hiểu,
Để lòng ai vẫn mãi ngờ vực,
Vắng nhau để hồn bay bổng,
Nhớ hình bóng ai trong mơ.

Nói ra rồi là hết chương cuối,
Không khác chi muôn vạn cuộc tình,
Giữ kín một nỗi buồn không nói,
Ngập ngừng, định nói, rồi thôi…

5. Hương Trinh Bạch

Tác giả: Đinh Hùng

Những người ta gặp thoáng qua,
Như em giấu mộng trong tâm,
Đắm chìm trong ánh mắt, đôi môi,
Lòng chưa ngỏ nhưng sẵn sàng đắm đuối.

Ta lạc vào giữa những yêu quái,
Biết cười vui và nói lời ngọt ngào,
Nhưng rồi tàn nhẫn, như em,
Nhan sắc ngẩn ngơ hay kiều lệ.

Đau đớn mà chưa yêu đủ nghĩ,
Thân hình mòn mỏi nhớ ai,
Đời hưng vong – ôi lâu đài,
Tự ngàn xưa soi bóng xuống đáy nước!

6. Nỗi nhớ mùa đông

Tác giả: Tùng Trần

Mùa đông đã về trên phố nhỏ,
Lạnh vai anh ngó mông lung,
Mùa đông xưa ta sánh bước cùng,
Nhưng đông này anh lẻ loi.

Giờ người yêu xưa ở đâu?
Nhớ em nhiều, mắt cay lệ,
Bước một mình trên phố chiều nay,
Lối xưa giờ dài thêm nỗi nhớ.

Lạc mất nhau, lòng anh trăn trở,
Giờ phương nào, em có nhớ anh?
Có khi nào nhớ kỷ niệm mùa đông,
Hay bên chồng, em êm ấm?

Thời gian sao cứ chậm trôi,
Để đêm về, lệ ướt đôi môi,
Đông đã đến nhưng phố vắng em,
Tim anh bồi hồi bao kỷ niệm.

Nhớ em, hồn anh tắt lịm,
Mất nhau rồi, tìm đâu nữa?
Anh đau đớn, giấc mộng ban đầu,
Đông sang, anh cô lẻ…

7. Cô đơn lối anh về

Tác giả: Tùng Trần

Bước cô đơn trên lối về,
Thiếu bóng ai, vắng lặng lạnh lùng,
Đường đời không bước chung,
Mùa thu đến, ngỡ đông buốt giá.

Anh không trách em đổi thay,
Chỉ hỏi đời sao quá đắng cay,
Xót xa theo mãi,
Không biết đâu là ngày hy vọng.

Mất em rồi, anh lẻ bóng,
Không còn ai trông đợi,
Mưa rơi hay lệ rơi,
Kỷ niệm về vật vờ trong anh.

Hạnh phúc xưa đâu rồi?
Nụ hôn ngọt đầu môi,
Phố vẫn đây nhưng em vắng bóng,
Lòng anh tái tê, người ơi có biết?

8. Nhớ người xa

Sưu tầm

Em biết yêu anh là khổ,
Chẳng thể tìm bình yên,
Vì ta xa cách hai miền,
Khó mong đoàn viên với người.

Dù chờ đợi bao lâu,
Cũng chỉ là hai nửa song song,
Thuyền trôi mãi theo dòng,
Chiều buông nắng, buồn thêm.

Đêm lệ tuôn ướt gối,
Nhớ vòng tay hôm nào,
Lòng cháy khát khao,
Nụ hôn ngọt của ngày xưa.

Kỷ niệm cũ trỗi dậy,
Tim khờ nhói đau,
Ai thấu hiểu trầu cau lỡ mùa?
Xa người, nỗi nhớ dài thêm.

Tập thơ về nỗi buồn giấu kín ngắn gọn

Những câu thơ ngắn những vẫn chất chứa nỗi buồn của tác giả. Hãy cùng thưởng  thức những tập thơ hay về nổi buồn.

1. Ngày không nhau

Sưu tầm

Đường xưa hoa nở ngập tràn
Vắng anh đâu đó buồn miên man dài
Lệ rơi ướt đẫm bờ vai
Thấm vào từng chiếc lá dài lối đi.

Chiếc bóng xa dần khuất chìm
Duyên xưa tan biến, tình xa lìa rồi
Một mình đêm lạnh chơi vơi
Lòng đau nhớ mãi một thời đã xa.

Trách cơn gió nhẹ lướt qua
Bỏ mây bơ vơ ngóng xa mỏi mòn
Còn đâu mộng ước vuông tròn
Chiều buông thuyền đã quên dòng sông sâu.

Năm canh lệ ướt trên đầu
Phận hồng nhan bạc, nỗi sầu mang theo
Người ơi, có thấu bao điều?
Nỗi nhớ nghẹn ngào, lòng đau xiết bao.

2. Mưa chiều

Tác giả: Sương sương

Chiều mưa từng giọt rơi mau
Đầu đông giá lạnh càng đau nỗi buồn
Gió cuốn mưa bão lùa luôn
Lá rơi tàn úa, nỗi buồn chia đôi.

Nỗi niềm giấu kín trong tim
Làm sao quên được cánh chim xa bờ
Chiều về nỗi nhớ mơ hồ
Trong cơn lạnh lẽo, chờ mong bóng hình.

Mây ngừng trôi, lặng im nhìn
Gió vờn từng tiếng thì thầm thiết tha
Tình xưa giờ đã phôi pha
Người xưa giờ đã quên ta thật rồi.

Mưa ơi, xin hãy ngừng rơi!

3. Buồn ơi…

Tác giả: Quách Tĩnh

Đời buồn ai bán cho tôi,
Mang về tôi cất để rồi dùng dần,
Nếu ai muốn ghé lại gần,
Tôi cũng chẳng ngại chia phần cho ai.

Đời là bể khổ dặm dài,
Niềm vui hiếm gặp, sầu hoài miên man,
Đêm nay rượu nhạt cạn dần,
Làm bạn với trăng, hỏi người nơi đâu?

Qua rồi chiếc cầu mong manh,
Sầu chất lên cao, người bỏ tôi đi,
Yêu người chẳng quản xa gì,
Mà sao đành đoạn, để tôi đơn côi?

4. Tôi đã khóc

Sưu tầm

Tôi đã khóc khi tình lỡ chia phôi,
Đường đời đôi ngả, mỗi người một nơi,
Chẳng ai hiểu thấu nỗi lòng tôi,
Chẳng ai còn ở lại để sẻ chia.

Tôi đã khóc trong đêm dài cô lẻ,
Khóc cho tan nỗi đau giằng xé tâm can,
Tôi đã khóc, khóc cho mối tình đầu,
Khóc cho những giấc mộng giờ tan vỡ.

Đêm về buồn, tự trách mình khờ dại,
Xa lạ cuộc đời, lòng vẫn còn đau,
Tình yêu này có phải là nghèo nàn,
Hay là tại định mệnh đã chia rẽ?

Giông tố qua rồi, lòng còn rơi lệ,
Nước mắt chảy mãi thành sông cuồn cuộn,
Mưa đổ không ngừng, lệ nhòa mi cay,
Thế gian này sao quá nhiều đắng cay.

5. Nỗi lòng

Tác giả: Vi Vi

Cũng có nỗi lòng chẳng nói ra,
Ngày tháng dần trôi, nỗi đau tăng thêm,
Phơi sương soi nguyệt, tình ngỡ mơ,
Cánh hoa yêu vỡ, giữa lòng cô đơn.

Một kiếp mơ hồ, một cõi đời,
Nợ tình rơi rụng, ai tạc vào?
Vầng trăng kết mộng, đêm hoang dại,
Soi tỏ cuộc đời, lệ trào khóe mi.

Tạo hóa đùa chơi, lòng thêm khổ,
Sân si vay mượn, sầu chất cao,
Mở mắt chào đời, đã chuốc lấy,
Sông Tương chảy mãi, lòng vòng khổ đau.

Trăm năm ai dễ bước qua đây?
Lệ tình rơi mãi, tóc bạc dần,
Trả từng hạt nợ, đời gian khó,
Nỗi lòng đau đớn, ta với ta!

6. Cô đơn

Tác giả: Vũ Thắm

Đơn phòng lặng lẽ một mình em,
Gió từ bên sông thổi lạnh từng đêm,
Chén trà thơm ngát nhưng lòng trống,
Nhớ về dĩ vãng, lòng thêm cô đơn.

Lệ tủi âm thầm rơi đêm vắng,
Tóc mây lặng lẽ, lòng buồn thầm,
Vì sao người đã hẹn nhưng quên,
Đơn phòng lặng lẽ một mình em.

7. Thì thầm đêm khuya

Tác giả: Hoài Thu Nông

Đêm khuya rồi, thôi anh ngủ đi,
Đừng nhắc nữa chuyện đã qua rồi,
Lo về mai, cuộc đời mới mẻ,
Làm sao để cuộc sống thăng hoa.

Đừng để vợ chồng phải chia xa,
Người ở nhà, người hành lý xa xôi,
Đã nửa đời phiêu bạt mịt mù,
Nghiệp nghèo còn vướng, chưa thoát thân.

Em làm vợ nhưng chẳng giúp được chi,
Chỉ thêm gánh nặng, đôi vai anh mang,
Càng nghĩ lòng càng thương anh nhiều,
Suốt cuộc đời lam lũ, lo toan.

Đêm khuya rồi, thôi ngủ đi anh,
Ngày mai ta sẽ tính chuyện tương lai,
Rồi một ngày trời xanh sẽ hiểu,
Cho chúng mình không còn khổ đau.

8. Những ngày chán nản

Sưu tầm

Một ngày kia đến rồi,
Ngày đất lạnh phủ xác tôi,
Ngày không có tôi nơi này,
Liệu nhân gian có ai buồn?

Ngày không còn mây trắng,
Không có nắng ấm chiếu long lanh,
Không có nghĩa là không có,
Một người, khi xác đã lạnh tanh.

Ngày không ai bước qua đây,
Xác thân khô liệm trong quan tài,
Một cỗ quan tài lạnh lẽo,
Một linh hồn lặng lẽ ra đi.

Ngày tiếc nuối chuyện nhân gian,
Để thấy bao điều phũ phàng,
Nhìn quanh chẳng còn ai cả,
Chỉ còn quan tài khói nhang bay.

Cõi nhân gian quá lạnh lùng,
Giữ lại hồn cũng chẳng còn chi,
Tôi không lưu luyến nữa gì,
Hồn tiêu tan xuống mộ cùng.

9. Một Mình

Tác giả: Hạnh Ngọc

Đêm khuya sao ta còn thao thức,
Gió lùa cơn lạnh, lòng thêm buồn,
Nhớ ai đêm dài ta không ngủ,
Lòng buồn trăn trở suốt năm canh.

Thức dậy một mình ra sân đứng,
Ánh trăng sáng vằng vặc giữa đêm,
Trăng hạnh phúc dù trăng còn thức,
Vẫn có sao lấp lánh cạnh bên.

Người ơi, nói rằng yêu em lắm,
Mà sao em vẫn cô đơn lạnh lùng,
Đêm dài cô đơn em lạnh lắm,
Mong vòng tay ấm áp đến bên đời.

Đêm không ngủ, đêm dài vô tận,
Chỉ có mình mới thấy nhớ mong,
Gửi chút tình cho trăng nhắn với,
Đến người ta thương nhớ đêm nay.

10. Cuộc đời

Sưu tầm

Có những người bước qua đời ta,
Dù từng là quan trọng trong tim,
Có những người từng kề bên sống,
Giờ đã cách xa nhau mất rồi.

Có những người từng thốt trên môi,
Rằng hạnh phúc chẳng cần đi đâu,
Dù đời còn bao gian khó,
Nhưng hãy nắm tay qua tháng ngày.

Có những người chỉ là lời dối,
Vay-nợ, nợ vay, chẳng phải yêu,
Có những người suốt đời biện minh,
Cho những điều họ đã từng làm.

Có những người đi suốt đời không cam,
Chẳng hiểu sao họ lại làm như thế,
Có những người vốn đơn thuần đến thế,
Chỉ nghĩ đến mình, dù đời có ra sao.

11. Tình cũ

Tác giả: Đoàn Thắng

Tình cũ là tình đã bỏ đi,
Theo năm tháng chẳng còn gì để nhớ,
Con tim yêu đã một lần tan vỡ,
Vì một ngày tình chia xa mất rồi.

Tình cũ là em đã từng yêu,
Không đủ lớn để vượt qua sóng gió,
Một ngày kia em tự nhủ lòng mình,
Chuyện tình mình đã lạc nhau mất rồi.

Tình cũ đã qua đi mãi mãi,
Còn lại gì trong tim em không anh,
Bao năm qua sống trong kỷ niệm,
Giờ em mới hiểu, tình mình đã xa.

Thơ về nỗi buồn giấu kín trong tình yêu

Thơ về nỗi buồn giấu kín trong tình yêu thường phản ánh những cảm xúc sâu lắng mà người ta không thể dễ dàng chia sẻ với người khác. Đây là những vần thơ diễn tả sự tổn thương, tiếc nuối và sự cô đơn, những điều mà tình yêu có thể mang lại nhưng thường không thể bày tỏ ra ngoài.

1. Thất tình

Tác giả: Tám Điêu Khắc

Em chẳng thấy bầu trời sáng trong nữa
Chẳng nghe chim hót bên vườn rộn ràng
Chẳng còn mơ mộng dưới ánh trăng vàng
Chỉ ôm điện thoại nhắn lời vô nghĩa.

Em chẳng nghe tiếng yêu thương từ Mẹ
Hay nỗi lo sâu thẳm của Cha hiền
Bởi trái tim tan nát đầy muộn phiền
Anh tàn nhẫn! Thôi, chia tay em nhé!

Sao lại thế? Câu hỏi em tự đặt
Và bao nhiêu đắn đo chẳng hiểu ra
Với người khác, nhan sắc em đâu xa
Trí tuệ em còn vượt xa một bậc.

Nhiều khi em muốn hỏi anh một câu
Nhưng sợ lòng không đủ dũng khí hỏi
Nên chỉ biết lao vào công việc thôi
Và tự an ủi rằng mình đã hết.

2. Ngày vắng em

Sưu tầm

Ngày không em, trời nắng thêm ảm đạm
Gió thêm buồn, mây nặng trĩu sầu lo
Hoa chẳng thơm, bướm ngừng chao lượn
Biển sóng ngừng, cát buồn lặng lẽ.

Ngày không em, sao ngày dài quá vậy?
Từng giây trôi ngược dòng thời gian
Không gian như ngưng đọng lạnh lùng
Hướng về nơi, nơi em đã xa.

Đêm vắng em, lòng thêm lạnh lẽo
Sương chẳng rơi, trăng chẳng còn mơ
Giữa mênh mông, tim này cô đơn
Nỗi nhớ em đốt cháy tim tôi.

Hãy về đây, về bên tôi ngay
Đôi môi xinh, như sim ngọt ngào
Cho ta say, quên hết ngày dài
Tình yêu đó, mãi không đổi thay.

3. Lời cuối cho anh

Sưu tầm

Nói thế nào cũng khiến lòng thêm đau
Thôi, hãy lặng lẽ chia tay nhau
Kỷ niệm xưa, xin người hãy quên
Yêu thương nào rồi cũng sẽ phai.

Tình đôi mình chẳng có ngày mai
Chẳng còn gì để chờ mong nữa
Nói thế nào cũng chẳng thể thuyết phục
Đấu tranh chỉ làm đau thêm thôi.

Dù cắt nghĩa cũng chẳng thấy bình an
Tổn thương nhau, sao lòng còn an ủi?
Vướng vấn gì, thôi đừng làm nhau khó
Nhận lại chi ngoài đắng cay thôi.

Chẳng còn gì, thôi hãy cứ xa
Thứ hạnh phúc vay mượn, nên trả
Từ nay, mình thành người xa lạ
Bước ngược chiều, thành người dưng thôi.

4. Khóc không được…

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Nếu khóc được, anh đã khóc từ lâu
Khóc để quên đi, không còn nhớ
Nước mắt rơi, duyên nợ tan theo dòng
Đưa chúng mình trở về nơi xa lạ.

Nếu khóc được, anh chẳng ngại gì
Sẽ khóc như ai chưa từng biết khóc
Để cơn yêu về nhẹ nhõm, thanh bình
Hạnh phúc nơi đâu, xin đến một lần.

Nếu khóc được, anh rửa trôi khổ đau
Muốn khóc cho tan chảy nỗi buồn
Để trái tim ngập tràn hoa nở
Cánh đồng tâm hồn lại nở hương yêu.

Nếu khóc được, lòng sẽ nhẹ nhàng
Anh muốn thét lên những điều sâu kín
Đã từ lâu cố giấu trong tim
Trong nỗi đau, âm thầm chịu đựng.

Nếu khóc được, anh chẳng im lặng
Phải cố làm như băng giá, vô tâm
Dù gần nhau, vẫn thấy xa lạ
Sao lòng buốt giá, hơi thở cô đơn.

Nếu khóc được, buồn sẽ vơi bớt
Thà trút hết, tâm hồn thôi day dứt
Còn lại chi, đời đã qua mất
Mà níu giữ, bon chen làm chi?

Nếu khóc được, khóc hết lụy phiền
Một lần đau, rồi sẽ sáng tươi
Gạt nước mắt, lòng thanh thản bước
Nở nụ cười, mạnh mẽ bước qua.

5. Vì anh lỗi hẹn

Tác giả: Hạnh Ngọc

Anh lỗi hẹn, ra đi mãi mãi
Để lại đây, mình em chờ mong
Bến sông buồn, lục bình trôi lặng lẽ
Theo dòng nước, trôi mãi không dừng.

Em bên đời cố bước thật vững vàng
Xa anh rồi, trách chi ai nữa
Em gượng cười, dấu nhớ thương hao gầy
Vờ mạnh mẽ, qua ngày tháng trống trải.

Anh có biết khi bình minh ló dạng
Khi hoàng hôn buông xuống đơn côi
Nơi thềm xưa, sương đẫm trêu người
Trăng mờ nhạt, soi lẻ bóng cửa.

Vắng xa anh, em còn giữ lời hứa
Giữ lửa ấm, giữa tim còn cháy
Tiếng gió lùa, mưa rả rích từng đêm
Nghe thắt lòng, giữa không gian mờ ảo.

Anh xa rồi, em lặng lẽ cô đơn
Phố đông người, em lạc lối, bơ vơ
Lòng tự nhủ, không được giận hờn
Bởi nghịch cảnh, em đành chấp nhận.

6. Buồn chiều mưa

Sưu tầm

Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt
Anh nắm tay em chạy giữa cơn mưa
Anh ướt đẫm, em run rẩy từng cơn
Chợt mơ hồ, mong ước về nhau.

Một chút mơ hồ, anh chẳng nhận ra
Vẫn vô tư gọi em là bé con
Vẫn khen em đẹp, tươi trẻ bao nhiêu
Nhưng trái tim anh vẫn khép kín.

Trái tim anh mang bóng hình ai đó
Mãi khắc khoải suốt một thời thanh xuân
Em muốn giận, muốn hờn nhưng không thể
Vì chị ấy cũng chỉ là người con gái.

Chị ấy xa rồi, anh vẫn nhớ mãi
Năm tháng qua, nỗi buồn thêm sâu
Dưới chân cầu, nước vẫn chảy xiết
Tóc trên đầu đã phai mấy mùa.

Em phải làm gì để có được anh?
Xin đừng nói rằng đó là không thể
Dù trước anh, em chỉ là cô bé
Dù xinh xắn, vẫn mãi là khờ.

Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô
Cây cầu cũ, một mình em bước
Nước vẫn chảy, em vẫn khờ dại
Vẫn mang theo chút nắng ảo của đời.

7. Chỉ còn cô đơn

Sưu tầm

Chẳng còn gì ngoài nỗi cô đơn
Chợt thức dậy từ nơi xa xăm
Như lữ khách giữa đời là quán trọ
Lang thang cùng mình, chỉ một bóng hình.

Đừng hát nữa, những bản tình ca
Những bản nhạc sao đầy dối trá
Tình yêu chỉ là vòng tròn oan nghiệt
Đừng phủ vàng son rồi lại phai nhạt.

Đừng nói nữa, những lời dối gian
Chỉ làm vui đầu môi chót lưỡi
Hãy nói những điều hay hơn lặng thinh
Đêm nay ta nghe lòng lặng lẽ.

Có người đàn ông vu vơ bật khóc
Những giọt nước mắt ngược vào tim
Hóa thành nỗi buồn lặng lẽ xót xa
Còn lại gì khi giông bão qua.

Lòng người chợt chơ vơ như đồi núi
Ngổn ngang trong tim hình hài đá cuội
Cằn khô đất nhớ hương hoa
Đêm về quanh phố vắng.

Những hàng cây như cặp tình nhân
Quay quắt từ đâu nỗi cô đơn
Đường về chỉ có một mình ta
Đi mãi không dừng, về nơi vô định.

Lời kết

Việc cảm nhận nỗi buồn qua thơ là một cách thể hiện và giải tỏa cảm xúc mà nhiều người chọn lựa. Khi đối diện với những khó khăn trong cuộc sống, thơ ca mang lại cho chúng ta một không gian riêng tư để suy ngẫm và trải lòng. Những bài thơ về nỗi buồn giấu kín thường giúp chúng ta cảm thấy được thấu hiểu và an ủi, vì chúng phản ánh đúng cảm giác mà chúng ta đang trải qua.

vanthovietnam

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

[trafficuser_check_code]